Mang trong mình màu vàng của nắng mới, cứ mỗi tết về những cánh hoa mai lại góp vào cho xuân xanh một màu sắc tươi vàng rực rỡ.
Mỗi dịp Tết đến Xuân về ở miền Trung Trung bộ kéo dài đến dải đất miền Nam, chúng ta lại được ngắm nhìn phố phường rợp đầy những cội mai, nhành mai rất đẹp. Vì sắc đẹp của loài hoa này đã làm say đắm không biết bao nhiêu thi nhân, và từ đó chúng đã hóa thành những hồn thơ dạt dào cảm xúc, vui có, mà buồn cũng có.
Dưới đây là tổng hợp những bài thơ sưu tầm về loài hoa mai, biểu tượng của mùa xuân đã đi vào thơ ca nhạc họa...
Hoa Mai
Phương Nam chuộng nhất giống hoa này
Mỗi độ Xuân về nở đẹp thay
Năm cánh vàng mơ hong gió sớm
Một cành lộc biếc đón ban mai
Tinh thần hơn cả Lan và Cúc
Nhan sắc bỏ xa Huệ với Nhài
So sánh hoa Đào trên đất Bắc
Nhất nhì ai dễ chịu nhường ai!
(Trần Bảo Kim Thư)
Hoa Mai Ngày Tết
Nhớ tuốt lá cho mai về kịp tết
Kẻo giao thừa thiếu hẳn một mùi hương
Mai vàng nở như em về đúng hẹn
Áo vàng phơi sáng rỡ cả con đường
Anh tuốt lá đợi mai về ngày tết
Chở mùa xuân trên mỗi đóa vàng tươi
Hương thoang thoảng mùa xuân tràn vườn ngọ
Ngỡ như em đang đứng nhoẻn môi cười
Trong giấc ngủ ngào hương hoa về hội
Đứng vin cành em cũng đẹp như hoa
Anh bên em giữa vườn xuân nắng xóa
Bừng cơn mơ vàng tỏa cánh mai vàng
(Lê Viết Tư)
Mai Vàng
Xuân bảy lăm. Tết Tân Biên
Mai rừng một nhánh nở bên giếng rừng
Em đang múc nước bỗng dưng
Nhìn mai vàng nở rưng rưng nhớ nhà
Giờ này mẹ ở quê xa
Cành mai mẹ cắm chắc là vàng thêm
(Tế Hanh)
Tết Đề Mai
Cao sâu từng nhập bóng cây già
Cây vẫn thân xưa bóng chẳng nhòa
Vườn trải băng sương trăm thức cỏ
Xuân còn thúy vũ một cành hoa
Lòng nghe nắng ấm say đôi chút
Cánh để men hồng nhuốm phớt qua
Vang tiếng chim xanh về hót đấy
Bồng lai hẳn nhớ kẻ đi xa.
(Vũ Hoàng Chương)
Hát Trên Núi
Tay đan tay chiều muộn rồi
Nhạc trôi dưới phố nắng ngùi trên cây
Mắt đan mắt cay nồng cay
Sương giảng lũng thấp nhớ đầy lên vai
Môi đan môi nụ hôn dài
Rẩy run đôi cánh hoa mai chợt vàng
Đồi lang thang núi lang thang
Dắt nhau về thủa hồng hoang hai người
Tóc đan tóc bời rối bời
Trăng trôi qua phố mây rời rã mây
Ngủ đi thôi ,ngọn cỏ may
Tim anh hãy tựa những ngày còn xanh
Ngủ đi thôi con chim oanh
Giữ ngoan tiếng hát dỗ dành mai sau
Núi cắt rốn , đồi chôn nhau
Đi đâu cũng nhớ quay đầu về non
(Mường Mán)
Mai Vàng Nở Giữa Mùa Đông
Ừ nhỉ, bây giờ mới nhớ ra
Áo dài xưa cũ đón xuân xa
Nhìn sao bỗng thấy sầu tê tái
Luyến tiếc một thời xuân đã qua
Áo cũ giờ đây hết mượt mà
Không còn dài đủ để thướt tha
Đường kim mũi chỉ mong manh quá
Tà áo thêu mai hết đậm đà
Áo mới vội may ép hoa vàng
Cho kịp mừng xuân lộng lẫy sang
Mai này duyên dáng trong ngày hội
Tha thướt vui vầy pháo reo vang
Hoa mai năm cánh giữa mùa đông
Bừng ngát hương thơm thắm mộng lòng
Trong tôi bỗng nở mai vàng thắm
Một đóa hoa lòng thơm ngát trong.
(Nguyễn Thị Tê Hát)
Mai Vàng
Mai vàng đẹp lắm biết sao vừa.
Thử hỏi nhà em đã có chưa.
Lộc biếc hoa tươi bao kẻ thích.
Cành xanh nhánh tốt lắm người ưa.
Giao mùa đổi tiết mây thơ thẩn.
Tết đến xuân về gió đẩy đưa.
Trăn trở trong lòng nhiều ước vọng.
Tương lai tươi đẹp vẫn không thừa.
(Vũ Hùng Việt)
Bản họa:
Khéo lựa cành mai chậu cũng vừa
Em mừng tặng đấy đẹp lòng chưa
Mai vàng thắm sắc anh từng chuộng
Nụ trắng tươi màu chị vẫn ưa
Mở cánh khoe hương giờ trừ tịch
Khơi đài quyện khói phút giao thừa
Ngoài song bếp lửa ôm nồi bánh
Lãng đãng mây vờn gió lộng đưa
(Thanh Thanh Khiết)
Thơ Treo Dưới Cội Mai Vàng
Xuân đang về trên đời tôi lữ thứ
Hay Xuân về hồn viễn xứ điêu linh
Không hoa tươi, hoa héo chẳng hoa tình
Không bánh pháo, một mình nâng ly nhạt
Xuân đong đưa hay tình xuân tôi lạt
Mà lòng buồn nhớ bóng dáng ngày xưa
Chiều hôm nay một chiều của cuối mùa
Người tri kỷ chả về vui Xuân nhỉ ?
Tiếng đàn Xuân như lời ai thủ thỉ
Sương xuống dần lành lạnh chỉ đêm nay
Ba mươi rồi… ba mươi chết nồng say
Tôi khắc khoải ôm mảnh tình đơn lạnh
Xuân về chưa sao tuyết rơi phủ trắng
Cánh én còn ngơ ngác đón Xuân sang
Ðêm giao thừa thơ vắt cội Mai vàng
Ðợi tri kỷ gieo vần thơ biệt xứ
Cố hương xa, rưng lòng người lữ thứ
Cội Mai vàng Xuân cô lữ buồn thiu !
(Phan Cát Linh)
Cha!
Mai vàng trước ngõ mừng xuân
Cha yêu nay vắng, ần cần cũng theo
Thuở thời trông ngóng, mừng reo
Cha mang một nhánh mai về góp xuân
Mai vàng nay ở trước sân
Con thơ mỏi mắt, mẹ cần tiếng cha
Xuân về rồi lại xuân qua
Nhành mai giờ đã cội già còn đâu.
Con giờ xa xứ làm dâu
Cha ơi có hiểu canh thâu nhớ người
Nhớ từng ánh mắt nụ cười
Nhớ từng lời nói dạy lời con thơ.
Đêm về say ngủ giấc mơ
Tuần trà, thưởng nguyệt làm thơ cùng người!
(Sake)
Anh Về Khi Mai Nở
Xuân lại đến người mừng nhau chúc tụng
Tôi lại về thờ phụng cúng tổ tiên
Xa quê hương niềm thương nhớ vô biên
Ray rức mãi triền miên theo năm tháng
Tôi về lại sau nhiều năm phiêu lãng
Nơi xứ người ôi ngao ngán làm sao
Thèm được nghe tiếng mẹ hát ngọt ngào
Lời dạy bảo không thể nào quên được
Tôi sẽ trồng hoa mai vàng ngõ trước
Hoa anh đào, hoa thược dược cửa sau
Tường vôi trắng giờ rêu phủ phai màu
Tôi sẽ sơn với màu xanh hy vọng
Mẹ hiền tôi sẽ không còn trông ngóng
Giọt lệ sầu thôi vướng đọng bờ mi
Tôi xóa tan bao cay đắng sầu bi
Cho mẹ thấy những gì Xuân mang tới
Bầy em thơ tung tăng trong áo mới
Dáng hồn nhiên mừng khoe với xóm làng
Kể từ đây cứ mỗi độ Xuân sang
Anh về lại khi mai vàng nở rộ
(Gió Bụi)